Con
phố nhỏ một chiều yên ả, nắng tắt dần nhường chỗ bóng hoàng hôn, nằm lặng lẽ
đón từng dòng người và xe qua lại, chứng kiến bao câu chuyện cuộc đời xảy ra
nơi đây. Từ thuở nào tôi cũng không nhớ rõ, chỉ biết từ khi sinh ra, nhà tôi đã
hiện diện nơi con phố nhỏ này. Con phố nhỏ đã cùng tôi lớn lên theo năm tháng,
chứng kiến từng giờ từng phút, theo dõi tôi từng bước trưởng thành.
Những ngày trời nắng nóng, phố nhỏ
không che hết những tia nắng nóng bức đang xuyên qua từng kẽ lá, cái nóng oi ả
làm cháy khét da người. Từng dòng người vẫn ngược xuôi qua con phố nhỏ, vẫn bất
chấp cái nắng nóng để mưu sinh trên con phố nhỏ. Tôi cũng thấy, những cô lao
công, những người lao động tìm một chỗ có bảng hiệu nhô ra làm nơi ngồi nghỉ
tạm hay tránh cái nóng như thiêu như đốt ngoài kia. Lúc này đây, những bảng hiệu to lớn trở thành mái hiên che nắng cho bao người cần một chút ánh mát để
nghỉ ngơi bất chợt.
Bên dưới bảng hiệu là mái hiên nhà |
Giống như những ngày nóng, thì những
ngày mưa, phố nhỏ đón từng cơn mưa rả rich, có khi là những cơn mưa lớn làm mặt
đường nổi lên những dòng nước chảy xuôi về cống thoát nước. Có thể nói, phố nhỏ
lúc này trông thật lãng mạn, từng hạt mưa rơi xuống mặt đường, vỡ òa ra nổi lên
những bong bóng nước thật đẹp mắt. Những người đi trên phố nhỏ, bất chợt gặp
cơn mưa ập đến, vội chạy đến dưới mái hiên nhà hay dưới các bảng hiệu quảng cáo
hình hộp để tránh nước mưa rơi vào người, hay tìm một chỗ tạm trú ẩn chờ cơn
mưa ngưng lại mà tiếp tục cuộc hành trình.
Bảng hiệu hình hộp |
Dù có đi đâu xa, tôi không quên nhớ về phố nhỏ, nơi
tuổi thơ tôi gắn liền từ nhỏ, bao kỷ niệm buồn vui phố nhỏ ghi nhận và không
một chút hờn dỗi tôi hay giận hờn với tôi. Phố nhỏ nhà tôi đã thực sự trở thành
người bạn thân thương kể từ khi tôi chào đời. Phố nhỏ ơi, mãi mãi một tình yêu
tôi luôn dành cho phố nhỏ.